Khi người yêu cũ sắp lấy vợ, anh đã gặp tôi. Anh nói sống rất khổ sở, cuộc sống không được như ý muốn. Anh bị ép cưới, bất kể lúc nào anh cũng nghĩ về tôi.
Có một câu “ranh ngôn” cải biên: “Chồng mình là con người ta. Suy ra tính lại chẳng bà con chi”. Nghe có vẻ bạc bẽo và buồn cười, nhưng đấy chính là sự thật không thể nào chối cãi.
VOV.VN - Tôi không chịu đựng được người vợ quá quắt nên đã làm đơn ly hôn. Nhưng giờ tôi mất hết danh dự, không biết tòa có xử cho chúng tôi hay không.
VOV.VN - Nhiều khi quá ức chế, bố em nặng lời với ông bà khiến em vừa thương vừa giận cả bố, cả ông bà. Nếu ông bà không bị lẫn, bố em đã không khổ cực như thế.
Giá như không có ngày hôm đó, tôi đã không gặp người phụ nữ ấy. Chị hỏi tôi: "Em trả bao nhiêu tiền cho cậu ấy, mỗi lần chị phải trả 500 nghìn cơ đấy".
VOV.VN - Có lúc chán nản, tôi đã muốn kết thúc cuộc đời khổ cực, vất vả của mình nhưng vì thương vợ, thương con, tôi lại tỉnh ra và chưa làm gì dại dột.